-
Sau cú sốc con trai bị hành hung, chủ quán cà phê Hà Nội có động thái ngỡ ngàng
-
Đưa 2 quả bom còn nguyên ngòi nổ đi hủy tại trường bắn
-
Vì sao người nửa chén rượu đã "gục", người uống mãi không say?
-
Tin mới nhất về bão Ragasa: Cường độ có thể đạt cấp siêu bão, tiến vào Biển Đông
-
Vụ khách hành hung nhân viên quán cà phê: "Tổng tài" không trực tiếp ra tay có phải chịu trách nhiệm?
-
Chủ tịch UBND TP.HCM Nguyễn Văn Được nhận thêm nhiệm vụ quan trọng
-
Khách miền Nam ghé khu chợ siêu rẻ ở miền Trung, ăn loạt món ngon chỉ vài nghìn
-
Cuộc đối chất giữa đêm về thực phẩm bẩn trong trường học ở Đà Lạt
-
Thủ tướng bổ nhiệm nhân sự Bộ Quốc phòng
-
Xây nhà trên đất người khác: Nguyên đơn yêu cầu bồi thường hơn 160 triệu đồng
Tâm sự
20/11/2018 08:55Bí mật tiếng khóc trong căn nhà của ông chủ tiệm đồng hồ

Những vết bầm trên cơ thể tôi cứ xuất hiện liên tục, hết vết này đến vết khác…
Tôi lấy chồng khi mới bước sang tuổi 24. Chồng của tôi là một người đàn ông từng có vợ. Khi đến với tôi, anh ta nói vợ anh ta ngoại tình. Nội ngoại đôi bên đều biết nên dù có thương con, anh ta cũng không thể tha thứ được cho vợ.
Sau quyết định ly hôn, anh ta bước ra khỏi nhà với đôi bàn tay trắng, để lại toàn bộ tài sản cho người vợ nuôi con. Sau đó, anh ta vay mượn bạn bè và mở một cửa hàng đồng hồ.
Gặp tôi, anh tỏ ra là người đàn ông nhiệt tình, chu đáo. Chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm nhưng chưa bao giờ anh đòi hỏi tôi phải đi quá giới hạn. Anh còn khuyên tôi nên giữ mình: “Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, người thiệt thòi luôn là phụ nữ”. Vì vậy mà tôi càng tin tưởng anh hơn.
Khi tôi quyết định làm người “nâng khăn sửa túi” cho anh, bố mẹ tôi không đồng ý. Anh chị em, bạn bè cũng vậy. Ai cũng nói, tôi trẻ đẹp, nghề nghiệp ổn định, học thức cao, ra đời không thiếu người theo đuổi. Tôi sẽ lấy được người hơn anh gấp 10 lần.
Tuy nhiên tình yêu có lý lẽ riêng của nó. Tôi đã bỏ ngoài tai tất cả, tự ý đi đăng ký kết hôn và dọn về sống chung với anh mà không cần một đám cưới với sự chứng kiến của họ hàng đôi bên.
Đêm tân hôn, cũng là đêm đầu tiên chúng tôi chính thức ở bên nhau. Anh đã khiến tôi phải nhập viện vì tổn thương vùng kín. Thế nhưng tôi lại cố suy diễn theo hướng tích cực. Tôi nghĩ rằng, anh đã phải kìm nén cảm xúc quá lâu nên mới mạnh bạo và thiếu kiềm chế như vậy.
Nhưng tôi đã nhầm. Ngày hôm đó chỉ là khởi đầu cho những chuỗi ngày dai dẳng tôi bị bạo hành tình dục…
Chỉ cần đi làm về, nhìn thấy tôi là anh kéo tôi vào phòng, đóng cửa lại. Sau đó, anh lao vào tôi như một con thú, hung hãn và không bao giờ để ý đến cảm xúc của tôi.
Ngày biết mình mang thai, tôi đã nói với anh nên kiềm chế. Tuy nhiên anh không làm được điều đó và chúng tôi đã mất đứa con đầu lòng ngay khi đứa trẻ còn đang hình thành.
Khi sức khỏe của tôi ổn định, anh lại tiếp tục khiến tôi kinh hãi với những trò quái dị trong phòng ngủ của mình. Dần dần, tôi hiểu ra sự thô bạo của anh không phải là sự thiếu kiềm chế trong cảm xúc. Đó là bệnh. Tôi khuyên anh nên đi bệnh viện khám chữa thì anh nổi giận đùng đùng, đánh tôi túi bụi.
Từ đó, tôi không dám bày tỏ nỗi lòng mình. Mỗi khi cánh cửa phòng đóng lại, tôi chỉ biết nghiến răng, nuốt nước mắt vào trong và cầu xin thời gian trôi qua thật nhanh.
3 năm sau, tôi mới có thể mang thai lần thứ 2. Lần này, để tránh chuyện không hay, tôi kiếm cớ nghén ngẩm, thai yếu nên mời mẹ chồng đến sống cùng. Vì vậy khoảng thời gian này, tôi được an toàn. Anh có đòi hỏi nhưng cũng không quá đáng, không dùng roi vọt và không bắt tôi phải phục vụ những sở thích quái dị của anh.
Tôi đã nghĩ sau khi sinh con, đứa con cũng sẽ khiến tôi thoát được những trận bạo hành tình dục của anh. Thế nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Dường như, sau một thời gian dài bị kìm hãm, anh càng hung hãn hơn. Tôi không thể nghiến răng chịu được được nên gào khóc van xin. Nhưng càng làm như vậy, anh càng phấn khích. Lần sau, anh càng khiến tôi phải khóc to hơn bằng cách mua thêm nhiều dụng cụ làm tôi bị đau đớn.
Dần dần, không thể chịu đựng nổi vì cơ thể nhỏ bé của tôi lúc nào cũng chi chít những vết bầm tím, có cái đã thành sẹo. Tôi mở lời xin được ly hôn.
Anh không đồng ý mà càng đáng sợ hơn. Anh đuổi tôi khắp nhà, khắp phố để bắt bằng được tôi. Sau đó đánh đập tôi mỗi khi tôi kiếm cớ không ở chung giường với anh.
Tôi đau đớn, ê chề nhưng không bao giờ dám hé răng nói với ai. Tôi sợ khi biết chuyện, người ta sẽ cười chê và xì xào về gia đình tôi. Nhưng nếu cứ chịu đựng, tôi không biết mình sẽ sống an toàn được đến lúc nào.
Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo L.H.N (VietNamNet)








- Tổng thống Putin mô tả các phẩm chất của thế hệ lãnh đạo Nga kế cận (11:27)
- Nghiên cứu Harvard chỉ ra việc nhà giúp trẻ thành công và hạnh phúc từ nhỏ (11:27)
- Sau cú sốc con trai bị hành hung, chủ quán cà phê Hà Nội có động thái ngỡ ngàng (11:23)
- Chồng của Quỳnh Kool gây tranh cãi kịch liệt vì 1 câu nói: Có những đứa trẻ sinh ra là niềm hạnh phúc, nhưng cũng có những đứa trẻ sinh ra lại là gánh nặng (11:15)
- Đưa 2 quả bom còn nguyên ngòi nổ đi hủy tại trường bắn (11:13)
- Thanh niên tử vong sau khi đâm vào xe bán tải, biết nạn nhân đang đi đâu khiến ai cũng xót xa (11:09)
- TikTok nói gì về chính sách mới khiến các kênh bán hàng bị "bay màu"? (11:01)
- Cặp TikToker đồng giới Ninh Dương Story sau khi thành tâm điểm tranh luận (11:01)
- Vợ chồng cách nhau bao nhiêu tuổi là đẹp nhất theo nghiên cứu? (11:00)
- Vì sao người nửa chén rượu đã "gục", người uống mãi không say? (41 phút trước)





