Vụ việc bé gái 3 tuổi bị sặc thức ăn tại một nhà trẻ ở TP.HCM khiến nhiều người không khỏi xót xa.

Vào trưa 11/12, Trạm cấp cứu vệ tinh số 32 thuộc Trung tâm Cấp cứu 115 TPHCM tiếp nhận thông tin từ một trạm y tế phường về trường hợp bé gái 3 tuổi bị sặc thức ăn tại một nhà trẻ trên địa bàn.

Truong-mam-non-bo-lo-gio-vang-khien-be-3-tuoi-tu-vong-do-sac-thuc-an-qua-2-tram-y-te-truoc-khi-goi-115
Thức ăn nghẹt dính vào ống nội khí quản sau khi hồi sức tim phổi thất bại.

Khi ê-kíp cấp cứu tiếp cận hiện trường, bé đã rơi vào tình trạng ngưng tim, ngưng thở, đồng tử giãn và không còn phản xạ. Các bác sĩ lập tức tiến hành hồi sinh tim phổi, đặt nội khí quản và nỗ lực cấp cứu liên tục trong suốt 70 phút nhưng bệnh nhi không qua khỏi.

Theo bác sĩ Nguyễn Thắng Nhật Tuệ, đây là ca cấp cứu không thành công để lại nhiều đau xót. Tuy nhiên, điều khiến lực lượng cấp cứu trăn trở hơn là những “khoảng trống” đã xuất hiện trong chuỗi xử trí ban đầu.

Ở trường hợp này, bé gái được đưa qua hai trạm y tế trước khi hệ thống cấp cứu 115 được kích hoạt. Việc di chuyển lòng vòng, thiếu đánh giá ban đầu và không liên hệ sớm với cấp cứu chuyên nghiệp đã khiến những “phút vàng” bị đánh mất, làm thu hẹp đáng kể cơ hội sống của bệnh nhi.

Bác sĩ Tuệ cho biết, với trẻ nhỏ, sặc nghẹn là tình huống diễn tiến cực nhanh, mỗi phút trôi qua đều là ranh giới sinh tử. Khi khoảng trống cấp cứu xuất hiện, hậu quả thường rất khó cứu vãn.

Từ vụ việc trên, bác sĩ Tuệ nhấn mạnh các cơ sở giáo dục mầm non và tuyến y tế cơ sở cần rà soát lại quy trình xử trí các tình huống sặc, nghẹn ở trẻ.

Theo khuyến cáo, khi trẻ có dấu hiệu sặc, việc đầu tiên cần làm là gọi ngay 115 để được hướng dẫn xử trí từ xa. Nhiều phụ huynh và giáo viên hiện vẫn mắc sai lầm khi cố móc họng hoặc cho trẻ uống nước, vô tình khiến dị vật đi sâu hơn vào đường thở. Cách xử trí đúng là thực hiện liên tục kỹ thuật “ 5 vỗ lưng và 5 ấn ngực” cho đến khi dị vật được tống ra ngoài.

Trong trường hợp trẻ tím tái, mất đáp ứng, cần tiến hành ép tim ngay trong khi chờ sự hướng dẫn của điều phối viên 115. Việc tự ý chuyển trẻ đi nhiều nơi mà không có sơ cứu ban đầu tiềm ẩn nguy cơ rất lớn, đặc biệt với trẻ nhỏ có đường thở hẹp và dễ tổn thương.

Các giáo viên và bảo mẫu được xem là tuyến đầu trong phòng ngừa và phát hiện nguy cơ. Đây là lực lượng cần được tập huấn định kỳ các kỹ năng sơ cứu dị vật đường thở, ép tim, thổi ngạt và theo dõi sát trẻ trong giờ ăn, thời điểm tai nạn dễ xảy ra nhất. Một thao tác đúng có thể cứu sống một sinh mạng.

Với tuyến y tế cơ sở, việc duy trì nhân sự trực cấp cứu và cập nhật thường xuyên quy trình xử trí ngưng thở, ngưng tim ở trẻ là yêu cầu bắt buộc. Những phút đầu tiên tại cộng đồng chính là “vòng đệm” quan trọng trước khi ê-kíp cấp cứu chuyên nghiệp tiếp cận.

Truong-mam-non-bo-lo-gio-vang-khien-be-3-tuoi-tu-vong-do-sac-thuc-an-qua-2-tram-y-te-truoc-khi-goi-115-3
Nhân viên y tế được hướng dẫn và cập nhật thường xuyên chuyên môn.

Bác sĩ Tuệ khuyến cáo, một cuộc gọi sớm, một thao tác đúng và sự sẵn sàng kịp thời có thể quyết định sự sống của một con người. Khoảng trống cấp cứu chỉ có thể được lấp đầy khi gia đình, nhà trường và y tế cơ sở phối hợp chặt chẽ, hiểu đúng vai trò của mình và luôn chuẩn bị cho những tình huống xấu nhất.

Theo Dương Nhã (SHTT)