-
Diễn biến bất ngờ vụ cháu bé 4 tháng tuổi rơi xuống kênh: Công an làm việc với chị Lê Thị Kiều -
Sạt lở, hàng tấn đất đá đổ ập vùi nửa xe tải, tài xế thoát chết trong gang tấc -
Nước biển Vũng Tàu "xanh như matcha" gây bất ngờ -
Bé gái mồ côi đi bán vé số, bị mất liên lạc 4 ngày chưa tìm thấy -
Sao Khánh Vy giàu thế? -
Cô gái tiết lộ cuộc sống "địa ngục trần gian" tại hang ổ lừa đảo ở Campuchia: Bị chích điện như cơm bữa -
Chính phủ chỉ đạo xử lý máy bay Boeing bị "bỏ rơi" ở Nội Bài -
2 cô gái "hạ đo ván" cam thường nhà đài, được tìm kiếm sau Olympia 2025 là ai? -
Chuyện lạ ở ngôi làng Hà Nội: Không ai gọi "bố", 49 tuổi đồng loạt lên bô lão -
Người gặp nạn được nữ giám đốc bệnh viện dừng xe cứu giữa đường giờ ra sao?
Tâm sự
22/04/2018 14:00Bên nhau suốt 9 năm trời, tôi vẫn không muốn lấy người mình yêu làm chồng vì muốn tìm 'cơ hội tốt hơn'
Nhiều khi, tôi cũng không thể tưởng tượng được mình lại có thể quen được một người đến tận 9 năm, mà lại là một người đàn ông không có gì đặc biệt, từ ngoại hình, khả năng đến gia cảnh.
Tôi 31 tuổi, có ngoại hình nếu như không muốn nói là xinh, lương cao, thông minh và hài hước, có chí cầu tiến. Tôi đã trải qua rất nhiều mối tình từ năm 20 tuổi cho đến giờ, gặp không ít kiểu đàn ông khác nhau. Năm 22 tuổi, trong lúc tôi đang "chết lên chết xuống" vì chia tay người yêu cũ, anh đã xuất hiện. Trong một lần tình cờ đi uống rượu ở quán bar, chính anh là người đã bảo vệ tôi khỏi đám đàn ông đang nhen nhóm ý đồ không tốt xung quanh.
Qua buổi ngày hôm đó, chúng tôi bắt đầu gặp gỡ nhiều hơn. Tôi biết được anh hơn tôi 4 tuổi, hiện đang làm nhân viên văn phòng tại một công ty công nghệ, bố mẹ anh từng làm nhân viên công chức bình thường nhưng giờ đã nghỉ hưu. Thực tình, anh không quá đẹp trai nếu không muốn nói là khuôn mặt không dễ nhớ, anh chỉ cao 1m70, da lại lấm tấm mụn. Anh cũng chẳng phải là kiểu đàn ông văn hoa nên cũng không biết nhắn tin sao cho hấp dẫn với phụ nữ, chẳng hiểu sao tôi cứ gợi chuyện ra để nói với anh rồi lại đợi chờ tin nhắn. Nhiều khi, tôi cũng nản lắm chứ. Nhưng rồi, thấm thoắt trôi qua, thế mà đã 9 năm.
Anh quá tốt với tôi, đó là kiểu người mà tôi chưa từng gặp bao giờ trong đời. Lúc tôi đói, anh sẵn sàng chạy xe máy đưa tôi món xôi lúc 11 giờ đêm. Lúc tôi bị bệnh, anh không ngần ngại xin nghỉ làm một buổi chiều để đưa tôi đi bệnh viện. Lúc cả hai đi chơi dưới trời mưa, dù anh chỉ có một cái áo mưa nhưng vẫn đưa cho tôi còn mình thì chẳng cần. Tôi cảm kích, quý anh và không muốn để tuột mất anh. Nhưng bù lại, anh chẳng bao giờ biết nói lời ngọt ngào với tôi, cũng chẳng khiến tôi tò mò hỏi thêm về anh. Anh toàn chăm cho tôi đến mức tôi cảm thấy quen và dựa dẫm vào anh.
Nhưng rồi, bỗng một ngày giữa tháng tư gần đây, anh muốn cưới tôi. Tôi vẫn còn băn khoăn nên vẫn chưa biết phải trả lời với anh sao. Thật lòng, tôi không muốn mất anh nhưng cũng chưa muốn kết hôn với anh. Nhìn đi nhìn lại, anh vẫn còn có chút gì đó khiến tôi không cảm thấy ưng thuận. Biết đâu, chúng tôi vẫn chưa là người cuối cùng của nhau. Biết đâu, tôi sẽ gặp một người mà tôi thấy ưng hơn về tất cả... Tôi phải làm sao đây, có phải tôi quá tham lam không?
Theo GARI NF (Helino)
- Diễn biến bất ngờ vụ cháu bé 4 tháng tuổi rơi xuống kênh: Công an làm việc với chị Lê Thị Kiều (16:24)
- Mỹ bỏ cấm vận vũ khí với Campuchia (16:23)
- Mẹ Tạ Đình Phong khen Trương Bá Chi là người mẹ hoàn hảo trong mắt công chúng (16:18)
- Toàn cảnh vụ Ngân 98 - Lương Bằng Quang bị bắt (16:15)
- Sạt lở, hàng tấn đất đá đổ ập vùi nửa xe tải, tài xế thoát chết trong gang tấc (16:13)
- Jadon Sancho chịu thêm nỗi xấu hổ tột cùng ở Aston Villa (16:12)
- Nước biển Vũng Tàu "xanh như matcha" gây bất ngờ (16:03)
- Tiểu thương lo gánh nặng kê khai khi xoá bỏ thuế khoán (16:02)
- Bé gái mồ côi đi bán vé số, bị mất liên lạc 4 ngày chưa tìm thấy (1 giờ trước)
- Sao Khánh Vy giàu thế? (1 giờ trước)