-
Hà Nội: Cặp đôi cãi nhau với người già, hành hung người đến can ngăn, nguồn cơn từ việc cỏn con -
Nghỉ Tết Âm lịch 2026: Làm tư nhân có cơ hội nghỉ 9 ngày như công chức? -
Cháy nhà 5 tầng trên phố Hàng Mã, Hà Nội -
Hiện trường vụ lật úp xe con cầu Thanh Trì: CSGT thông tin nguyên nhân ban đầu -
"Tất niên" 11h đêm và sự thật ngỡ ngàng về người vợ chuẩn "con dâu quốc dân" -
Hải Bánh công khai danh tính nam shipper lẻn vào nhà mình trộm cả chục triệu, tuyên bố cực căng -
Nhà thông gia từng coi thường bố mẹ tôi vì nghèo, cho đến ngày cưới và hành động khiến họ lặng đi -
Công an phát cảnh báo khẩn đến người dân về việc nhận quà Tết 400.000 đồng -
Không có phép màu với bé trai 5 tuổi mất tích nhiều ngày ở Thanh Hóa, xót xa nơi tìm thấy con -
Hé lộ lời khai của nữ giám đốc trong vụ lừa đảo bán vé show "Về đây bốn cánh chim trời"
Gia đình
23/06/2021 01:00Chị gái ở xa thông báo lấy chồng, ngày kết hôn gặp mặt chú rể tôi giật mình đánh rơi cả hộp vàng cưới
Cứ mỗi lần nghe ai đó nói câu "hổ báo trường mẫu giáo", tôi lại buồn cười vì nhớ lại thời thơ ấu của mình. Hồi 5 tuổi, tôi là một huyền thoại nghịch phá ở trường mẫu giáo, đến mức nhiều cô vẫn còn nhớ mặt tôi với sự tích bị nhốt vào phòng tối có cái giếng cạn, tôi đã gào ầm ĩ banh cả trường!
Lớp tôi học ngày ấy có 1 đứa con trai rất hiền, trắng trẻo, khôi ngô. Nó tên là Hoàng các mẹ ạ, lúc nó mới chuyển vào lớp tôi đứa con gái nào cũng nhào vô hỏi chuyện vì nó rất xinh trai. Nhưng tôi là "chị đại" trong lớp, nên tôi không nịnh nọt gì thằng bé Hoàng cả, tôi "thu nạp" nó làm đệ tử luôn! Thế mà không hiểu sao Hoàng cũng thích chơi với tôi, lẽo đẽo theo tôi đi khắp nơi, tôi bảo gì cũng nghe lời hết, nhường cả bữa cơm trưa cho tôi. Tưởng nó bảo vệ tôi nhưng không, ở trường tôi mới là đứa bảo vệ nó khỏi bị bọn con trai lớp khác bắt nạt!
Trùng hợp thêm chuyện nữa là mẹ Hoàng cũng bán hàng ở chợ, ngồi ngay cạnh mẹ tôi. Mỗi cuối tuần nghỉ học, 2 bà mẹ đưa 2 đứa con theo ra chợ ngồi, chúng tôi đi thuê truyện tranh rồi cùng ăn ngủ trên chiếc sạp nhỏ.
Có một lần bố mẹ đến đón quá muộn, khi ấy trời đã tối, Hoàng kiên quyết ở lại lớp với tôi, rồi sau đó thằng nhóc "công tử bột" ấy dắt tay tôi đưa về nhà. Nhà nó ngay gần trường mẫu giáo, tôi chẳng nhớ ở đâu nhưng ngay gần đường cái, tôi ngồi ngoài cổng đợi bố mẹ đi qua, Hoàng còn bê cơm ra cho tôi ăn nữa, tôi không ăn chỉ khóc toáng lên làm nó sợ hết hồn. Rồi sau đó, lần đầu tiên Hoàng ôm tôi an ủi, thằng nhóc cao hơn tôi hẳn nửa cái đầu, nói như ông cụ non: "Không sao đâu Bun, có tớ đây rồi!".
Tôi nhớ mãi câu nói đó cho đến tận bây giờ, khi tôi đã 30 tuổi. Gia đình tôi chuyển khỏi khu phố nên tôi mất liên lạc với Hoàng, ngày ấy chúng tôi cũng bé tí nên làm gì biết chữ, không có cách nào để tìm ra nhau. Lên cấp 1, cấp 2, vài lần tôi quay lại trường mẫu giáo cũ, nhưng nó đã bỏ hoang và tôi cũng không nhớ nhà Hoàng ở đâu.
Tôi từng tâm sự về người bạn thân thiết thời thơ ấu với mẹ, bà cũng bảo không có cách nào liên lạc với mẹ của Hoàng. Hồi những năm 90 nhà chúng tôi đều nghèo lắm, lấy đâu ra điện thoại để lưu số của nhau, rồi cơm áo gạo tiền cuốn họ đi với những lo toan, không nhớ gì đến người quen cũ nữa.
Chẳng hiểu sao tôi cứ cố chấp nhớ về người bạn cũ ấy, cho đến khi nhận được cuộc gọi từ chị ruột cách đây vài hôm. Chị gái tôi chuyển lên thành phố sống đã lâu, đi học rồi đi làm luôn ở trên đó, ít khi về nhà thăm gia đình. Đùng cái chị thông báo sắp sửa kết hôn với bạn trai lâu năm, bố mẹ và tôi đều cảm thấy bất ngờ. Hôm chị về để chuẩn bị cho lễ ăn hỏi gộp chung với đám cưới, anh rể tương lai của tôi không về cùng, tôi chỉ nhìn mặt thoáng qua trong album ảnh cưới của chị, trông quen quen nhưng chỉnh sửa quá nhiều nên tôi không để ý lắm, chỉ khựng lại đôi chút khi thấy tên anh rể trùng tên người bạn cũ thời mẫu giáo của tôi.
Nhà anh rể cách nhà tôi khoảng 30km, bố mẹ anh xuống nói chuyện cùng chị tôi luôn hôm đó. Đến ngày trọng đại của chị, sáng hôm ấy tôi dậy thật sớm để chuẩn bị tiễn chị theo chồng. Bố mẹ tôi tâm sự với chị suốt đêm, còn tôi không thân thiết lắm với chị nên chẳng nói gì nhiều, chỉ chúc chị luôn hạnh phúc bên chồng. 7h sáng rước dâu, tôi xách túi đồ của chị theo lời dặn của bố đi xuống nhà.
Anh rể đứng ngay ở cổng, nụ cười tươi tắn chào hỏi họ hàng nhà tôi. Anh quay mặt đi liên tục nên tôi cũng chẳng có cơ hội nhìn kỹ. Cho đến lúc anh đón chị xuống làm lễ trước mặt tất cả mọi người... Đúng là Hoàng rồi, cậu bạn mà tôi tìm suốt gần 30 năm qua!
Theo ARIES (Nhịp Sống Việt)
- Sở Tài chính Đắk Lắk đội sổ về chỉ số phục vụ, lãnh đạo bị phê bình (11:00)
- Hà Nội: Cặp đôi cãi nhau với người già, hành hung người đến can ngăn, nguồn cơn từ việc cỏn con (11:00)
- Nghỉ Tết Âm lịch 2026: Làm tư nhân có cơ hội nghỉ 9 ngày như công chức? (13 phút trước)
- Song Luân lộ loạt "bằng chứng" hẹn hò với mẫu ảnh đình đám (14 phút trước)
- Ngủ trưa bao lâu thì hợp lý: Thời gian ngủ giúp tỉnh táo buổi chiều (45 phút trước)
- Thực hư thông tin Bích Phương nhận cát-xê nửa tỷ đồng cho một show diễn 3 bài (52 phút trước)
- Trung Quốc thặng dư thương mại hơn 1.000 tỷ USD: Dòng tiền đang âm thầm chảy đi đâu? (53 phút trước)
- Cháy nhà 5 tầng trên phố Hàng Mã, Hà Nội (56 phút trước)
- Hiện trường vụ lật úp xe con cầu Thanh Trì: CSGT thông tin nguyên nhân ban đầu (59 phút trước)
- HLV Kim Sang-sik gặp khó vì loạt chấn thương của U23 Việt Nam, phải bổ sung gấp "viện binh" (1 giờ trước)