-
Sau bữa rượu gia đình, một người tử vong: Bộ Y tế khẩn cấp vào cuộc làm rõ nguồn rượu ở Hải Phòng -
Bé sơ sinh bị vùi lấp ở Gia Lai hồi phục kỳ diệu, hàng loạt gia đình xin nhận con nuôi, địa phương thận trọng xác minh -
Cái kết bất ngờ khi cô dâu Hà Nội lên TikTok mời cưới: 60 người lạ đến chúc phúc, nhảy múa vui vẻ -
Lộ diện bạn trai "cực phẩm" của hoa khôi bắn súng Phí Thanh Thảo: Đại úy quân nhân, thành tích "át vía" tin đồn hotboy U22 Việt Nam -
Mẹ bàng hoàng khi con gái 19 tuổi báo sinh rớt tại nhà, sản phụ nhập viện trong tình huống hy hữu -
Xin hoãn mổ để về quê dự cưới cháu, cụ ông 90 tuổi tạo nên "kỳ tích" khiến bác sĩ rưng rưng -
Té gãy chân vì ổ gà, người đàn ông gửi xe đi cấp cứu rồi quay lại bàng hoàng phát hiện xe máy biến mất khó tin -
Một thói quen uống nước gây nguy cơ ung thư ngang ngửa rượu bia -
Bàng hoàng phát hiện thi thể nam treo lơ lửng trên cành cây gần khu vực trường học -
Tình hình thời tiết Hà Nội dịp lễ Noel: Lạnh mưa hoành hành, nhiệt độ thấp nhất chỉ 14 độ C
Gia đình
22/07/2020 21:50Ngày ra tòa, tôi đeo bộ trang sức hơn 1 tỷ đồng, ăn mặc đồ hiệu từ đầu đến chân trước sự kinh ngạc tột độ của chồng cũ
Khi quyết định đặt bộ trang sức trị giá hơn 1 tỷ đồng, tim tôi dường như đã hóa đá. Bên nhau từ thời nghèo khó, trải qua biết bao cay đắng, khổ cực, cuối cùng tưởng như có thể hưởng quả ngọt thì mái ấm của tôi cũng tan vỡ. Người đời nói: "Sang đổi bạn, giàu đổi vợ" chẳng sai. Chồng tôi, người đàn ông đã từng thề hẹn sẽ yêu thương, chăm sóc tôi cả đời, cuối cùng cũng phản bội tôi.
Tôi và anh ở bên nhau 15 năm. Từ khi cả hai mới gặp nhau ở thành phố với hai bàn tay trắng, chỉ là nhân viên chạy bàn nhà hàng. Đồng cảnh ngộ, chúng tôi chia sẻ tâm sự, chia sẻ từng bữa cơm đạm bạc, chia sẻ cái bánh mì rồi yêu nhau lúc nào chẳng hay. Cứ bình yên đi cạnh nhau hơn 2 năm tiếp theo, chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới.
Nói là đám cưới nhưng thật ra chỉ là bữa cơm đãi dòng họ hai bên vì cả hai gia đình đều quá nghèo. Sau khi cưới, chúng tôi lại lên thành phố, động viên nhau, cùng chui rúc trong căn phòng trọ nóng bức về mùa hè, lạnh cóng vào mùa đông. Chúng tôi khởi nghiệp bằng gánh bánh mì ở đầu đường phố khi tôi mang bầu, không thể tiếp tục làm công nhân được nữa.
Đó là những đêm cả hai ngồi đếm những đồng tiền lẻ, vuốt ve chúng tựa như báu vật. Sau đó, tôi lại mở bán thêm nước uống ở khu công nghiệp. Từ những đồng tiền lẻ ấy, chồng tôi đi học cơ khí rồi thuê mặt bằng mở xưởng làm việc riêng.
Cuộc sống của chúng tôi khá giả hơn. Tôi bán nhiều thứ, từ nước uống đến thức ăn sáng, ăn tối, trái cây. Cái gì làm được, tôi đều làm. Tôi làm mà chẳng nghĩ gì cho bản thân. Tôi có thể mua bộ vest đắt tiền cho chồng để anh đi kí kết hợp đồng với các chủ thầu xây dựng nhưng lại chẳng dám mua cho mình một bộ váy mới. Tôi nhàu nhĩ theo thời gian, già đi theo thời gian. Còn chồng lại phong độ, trẻ trung hẳn ra.
Rồi anh lập công ty riêng. Tôi lại hùn hết vốn liếng vào công ty anh. Thật may vì mọi thứ đi đúng quỹ đạo. Chúng tôi đã có thể gọi những món ăn đắt tiền khi vào nhà hàng, đã có thể xây một căn biệt thự rộng lớn, cho con học trường quốc tế. Tôi cũng không cần đứng bán nữa mà thuê người bán hàng, chỉ chạy ra chạy vào xem xét mà thôi.
Nhưng lúc tưởng như có thể hưởng quả ngọt, có thể hạnh phúc bên nhau mãi mãi thì chồng tôi dẫn cô ta về. Một cô gái xinh đẹp, nước da trắng bóc, ăn mặc đồ hiệu từ đầu đến chân. Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt của kẻ chiến thắng. Tôi chênh vênh, chao đảo, gục ngã. Nhưng sự tự tôn không cho phép tôi quỵ lụy. Chúng tôi kí tên vào đơn ly hôn trong bình yên.
Tôi nhìn mình trong gương. Già dặn. Ăn mặc cũ rích. Nhìn rồi phì cười trong cay đắng. Tôi còn chán chính tôi, huống chi là chồng.
Ngày ra tòa, tôi bước đi trong ánh mắt kinh ngạc tột độ của chồng mình. Tôi đeo bộ trang sức hơn 1 tỷ đồng, bước xuống từ chiếc ô tô sang trọng và ăn mặc đồ hiệu từ đầu đến chân. Tôi cũng đi spa, dưỡng da, chỉn chu nhan sắc. Tôi muốn chồng phải nhớ rằng, tôi đã từng rực rỡ như thế, xinh đẹp như thế. Vì ai mà tôi trở nên già dặn, luộm thuộm? Chẳng phải vì anh ta sao?
Rời tòa, chồng cũ chạy theo, nắm lấy tay tôi nhưng tôi gạt ra. Tôi không còn cần anh ta nữa. Tôi chỉ tiếc 15 năm qua, tiếc những ngày tháng đong đầy kỉ niệm. Từ ngày mai, tôi sẽ bước đi một mình bên cạnh 2 con. Tôi sẽ thật mạnh mẽ. Nhưng tại sao trong sâu thẳm, tôi vẫn thấy chông chênh, lạc lõng thế này?
Theo N.T.M.H (Phụ Nữ Việt Nam)
- Cháy dữ dội tại garage ô tô ở Gia Lai, nhiều xe khách và xe con bị thiêu rụi (18:24)
- TP.HCM phê duyệt điều chỉnh Metro số 2: Tăng kết nối, sẵn sàng khởi công đầu năm 2026 (18:09)
- Danh tính 3 học sinh lớp 12 đạt điểm SAT top 1% thế giới, sở hữu profile chuẩn "nhân tài đất nước" (1 giờ trước)
- Nam sinh viên năm nhất hiến gan cứu thầy trong cuộc đại phẫu xuyên đêm tại Bệnh viện Quân y 175 (1 giờ trước)
- Truy nã cặp vợ chồng cầm đầu đường dây buôn lậu hơn 116.000 tấn sản phẩm động vật (1 giờ trước)
- Lặng người lý do người phụ nữ "đã chết" 5 năm trở về xin xóa khai tử, chấp nhận bại lộ chuyện cũ (1 giờ trước)
- Hơn 60 người nhập viện nghi do ngộ độc bánh mì tại Bà Rịa (1 giờ trước)
- Kinh hoàng kế hoạch tấn công ga tàu điện ngầm Đài Bắc được chuẩn bị tỉ mỉ suốt một năm (2 giờ trước)
- Giá vàng leo đỉnh cuối năm, người Hà Nội xếp hàng bán ra, diễn biến lạ tại phố vàng khiến thị trường chú ý (2 giờ trước)
- Nhiều cha mẹ chỉ nhận ra điều này khi con đã lớn: Tình yêu sai cách có thể tạo nên sự vô ơn (2 giờ trước)