-
Vụ học sinh lớp 1 tử vong tại hồ bơi: Nhà trường công khai xin lỗi gia đình nạn nhân -
Mưa sao băng năm mới xuất hiện trên bầu trời Việt Nam từ tối nay -
Chuyến thiện nguyện định mệnh tại Lào Cai: Nỗi đau ở lại và lời tiễn biệt nghẹn ngào gửi cô giáo trẻ -
Hưng Yên đề xuất xây sân bay quốc tế, trung tâm hội chợ triển lãm -
Đi đánh Pickleball để giảm cân, ai ngờ tôi suýt "lầm đường lạc lối" -
Nhân chứng bàng hoàng kể lúc xe khách chở đoàn từ thiện ở Lào Cai lật, nạn nhân rơi ra ngoài, 9 người chết -
Ký ức kinh hoàng về chuyến xe thiện nguyện định mệnh: Phút im lặng của tài xế và tiếng thét xé lòng trước vực sâu -
Hà Nội: Xe cẩu "đại náo" cầu vượt Thái Hà, quật đổ thanh giới hạn khiến người đi đường gặp nạn -
Đây là iPhone màn dynamic island rẻ nhất Việt Nam, vẫn một 9 một 10 với iPhone 17 -
Xem xong chỉ muốn tua ngược thời gian: 5 phim Hoa ngữ 2025 bị chê dở đến mức gây… bực mình
Gia đình
24/10/2025 09:25Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ
Từ ngày về làm dâu, tôi đã tự nhủ phải cố gắng sống hòa hợp với mẹ chồng. Nhà chồng tôi chỉ có hai mẹ con, bố chồng mất sớm, một mình mẹ tần tảo nuôi chồng tôi khôn lớn. Có lẽ vì vậy mà tình cảm của họ vô cùng khăng khít, đôi khi tôi còn cảm thấy mình như người thừa.
Mẹ chồng tôi là một người phụ nữ truyền thống, ít nói, nghiêm khắc nhưng cũng rất mực thương con, thương cháu. Quan hệ giữa tôi và bà không quá thân thiết nhưng cũng chưa bao giờ xảy ra xích mích lớn. Bà giúp tôi chăm cháu, tôi lo việc nhà cửa, cơm nước. Cuộc sống cứ thế bình lặng trôi đi trong căn nhà nhỏ lúc nào cũng thoang thoảng mùi dầu gió của bà.
Cho đến một ngày chủ nhật định mệnh.
Hôm đó, chồng tôi đi công tác, mẹ chồng thì sang nhà bà ngoại có việc từ sớm. Chỉ có tôi và con trai nhỏ ở nhà. Thằng bé nghịch ngợm làm đổ hộp sữa lên tấm thảm trong phòng khách. Sau khi loay hoay giặt giũ, tôi chợt nhớ ra mẹ chồng có một tấm thảm chùi chân cũ cất trong tủ, định bụng lấy ra dùng tạm.
Tủ quần áo của bà là một chiếc tủ gỗ cũ kỹ, nặng trịch. Tôi mở cánh tủ, mùi long não xộc thẳng vào mũi. Đồ đạc của bà không nhiều, chỉ có vài bộ quần áo đi chùa, vài bộ mặc ở nhà, tất cả đều được gấp gọn gàng. Tôi tìm ở ngăn dưới cùng, nơi bà hay để chăn màn cũ. Khi lật một chồng chăn bông dày sụ lên, tay tôi chạm phải một thứ gì đó cồm cộm, được giấu kỹ trong góc tủ tối nhất.
Đó là một tập hồ sơ bệnh án màu xanh lam, đã sờn cũ.

Sự tò mò trỗi dậy. Tôi biết mình không nên, nhưng một lực đẩy vô hình nào đó đã khiến tôi run rẩy mở nó ra. Dòng chữ đầu tiên đập vào mắt tôi khiến tôi sững sờ: "Bệnh viện K - Chẩn đoán: Ung thư vú giai đoạn 3". Tên bệnh nhân: Trần Thị Mai. Đó là tên của mẹ chồng tôi.
Tim tôi như ngừng đập. Tôi vội lật xem ngày tháng. Tờ chẩn đoán đầu tiên cách đây đã gần một năm. Kèm theo đó là hàng loạt giấy tờ xét nghiệm, đơn thuốc, và cả một phác đồ điều trị xạ trị đã viết dở.
Cổ họng tôi nghẹn đắng. Hóa ra, suốt một năm qua, người phụ nữ lầm lũi, ít nói ấy đã một mình chiến đấu với căn bệnh quái ác. Bà vẫn đi chùa đều đặn, vẫn nấu cơm, vẫn bế cháu. Không một lời than vãn. Không một dấu hiệu mệt mỏi khác thường nào mà tôi nhận ra.
Tôi chợt nhớ lại những buổi chiều bà nói đi tập dưỡng sinh với mấy bà bạn, nhưng lại về nhà với vẻ mặt xanh xao. Tôi nhớ có lần vô tình thấy bà uống một vốc thuốc lớn, bà vội gạt đi, bảo là thuốc bổ. Tôi nhớ những lần bà nhìn chồng tôi, nhìn cháu nội, ánh mắt bà dịu dàng nhưng sao đượm một nỗi buồn xa xăm đến thế.
Cả chồng tôi, con trai bà, cũng không hề hay biết. Bà đã giấu tất cả, gồng mình chịu đựng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần. Một mình.
Tôi ngồi bệt xuống sàn nhà, nước mắt cứ thế tuôn ra. Tôi không biết mình khóc vì thương bà, hay vì giận bà, hay vì thấy mình quá vô tâm. Tôi vội vã cất tập hồ sơ về chỗ cũ, lau nước mắt, cố gắng tỏ ra bình thường trước khi bà về. Nhưng làm sao tôi có thể bình thường được nữa? Bí mật bà giấu trong góc tủ ấy giờ đây cũng trở thành gánh nặng trong lòng tôi. Tôi phải làm gì đây? Nói cho chồng tôi biết? Hay giả vờ như không có gì và âm thầm quan tâm bà nhiều hơn?
Chiều đó, mẹ chồng tôi về. Bà vẫn vậy, lẳng lặng vào bếp, chuẩn bị cho bữa tối. Nhìn bóng lưng gầy gò, cô độc của bà, lòng tôi thắt lại. Tôi nhận ra, đằng sau vẻ ngoài nghiêm khắc ấy là một trái tim người mẹ vĩ đại, một sức chịu đựng phi thường mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Gánh nặng bí mật này, tôi biết, sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc sống của gia đình tôi.
* Tâm sự của độc giả
- Đánh sập nhóm Telegram "Đảo Đào Hoa" với hơn 10.000 thành viên chuyên môi giới mại dâm (15:07)
- Vụ học sinh lớp 1 tử vong tại hồ bơi: Nhà trường công khai xin lỗi gia đình nạn nhân (25 phút trước)
- Mưa sao băng năm mới xuất hiện trên bầu trời Việt Nam từ tối nay (39 phút trước)
- HLV Kim Sang-sik gây chú ý vì không bầu cho Hoàng Đức vị trí số 1 giải QBV (49 phút trước)
- Đây là chiếc điện thoại Xiaomi giá dưới 3 triệu đáng mua nhất Việt Nam, ngoại hình đẹp như iPhone 16 Pro Max (1 giờ trước)
- Kỳ thi tốt nghiệp THPT 2026: Nhiều điểm mới quan trọng, thuận tiện cho thí sinh tự do (1 giờ trước)
- Mẹ hoảng hốt khi con gái vứt nhầm "chiếc hộp cũ" bên trong chứa trang sức và vàng trị giá gần 2 tỷ (1 giờ trước)
- Chuyến thiện nguyện định mệnh tại Lào Cai: Nỗi đau ở lại và lời tiễn biệt nghẹn ngào gửi cô giáo trẻ (1 giờ trước)
- Tranh luận nảy lửa quanh việc đạo diễn Nguyễn Quang Dũng tuyển trợ lý "không lương": Cơ hội quý báu hay coi thường lao động? (1 giờ trước)
- Mỹ – Ukraine ấn định cuộc gặp thượng đỉnh, trọng tâm là thời hạn thỏa thuận hòa bình với Nga (1 giờ trước)